19/11/2022 06:40 GMT+7 | World Cup 2022
Lịch thi đấu | Kết quả | Bảng xếp hạng
Có rất nhiều câu hỏi xuất hiện trước khi World Cup 2022 diễn ra như xu thế bóng đá nào sẽ chiếm ưu thế, các trận đấu sẽ thay đổi ra sao, hay các đại diện của Nam Mỹ có chấm dứt được sự thống trị của châu Âu sau 20 năm không?
Một tuần hoặc ít hơn, đó là thời gian mà các cầu thủ tạm kết thúc mùa bóng với các câu lạc bộ và tập trung cùng đội tuyển quốc gia. Họ không có thời gian để làm quen với các đồng đội, thực hiện các bài tập hoặc đá giao hữu một trận trước khi tranh tài ở World Cup.
"Bạn không thể tập luyện quá nhiều trong trường hợp này", cựu HLV của Thụy Điển Lagerback nói với AP. FIFA quy định, các đội bóng phải đến Qatar ít nhất là 5 ngày trước trận đấu đầu tiên của họ và như thế thì không thể tổ chức một trận đấu, và một số đội như xứ Wales không có thời gian cho một trận giao hữu. Pháp cũng như vậy, trước khi bước vào hành trình bảo vệ chức vô địch với Australia vào ngày 22/11.
"Chúng tôi có thể xây dựng thể lực, nhịp độ và cường độ trong các trận đấu nội bộ, nơi chúng tôi có thể kiểm soát các cầu thủ, điều mà chúng tôi không có thời gian làm trong các trận giao hữu", HLV Deschamps nói.
Điều đó có nghĩa là dù các đội bóng có đá giao hữu hay không thì họ cũng khó có thể đạt được trạng thái tốt nhất trong trận đấu đầu tiên do thời gian tập luyện bị rút ngắn so với một kỳ World Cup điển hình được tổ chức vào mùa Hè. Và như vậy, các chuyên gia cho rằng sẽ tạo ra sự cân bằng hơn một chút với các đội bóng yếu và có thể dẫn đến những bất ngờ sớm ở Qatar.
"Chúng tôi sẽ có những cầu thủ đạt trạng thái tốt nhất. Trước đây, họ chỉ tập trung sau 10 tháng mệt mỏi ở câu lạc bộ", HLV Dalic của Croatia bình luận, "Lần này, họ sẽ sung sức hơn và tôi mong đợi một kì World Cup tốt đẹp hơn".
Nhưng Maheta Molango, người đứng đầu Hiệp hội cầu thủ chuyên nghiệp (PFA), không đồng ý với điều này: Lịch trình thay đổi khiến thời gian dành cho các cầu thủ bị thu hẹp lại, nghĩa là họ sẽ không thể có được phiên bản tốt nhất của mình. Một lần nữa, đưa đến kết luận, những cú sốc có thể xảy đến bất cứ lúc nào.
Các nghiên cứu khoa học cho rằng, bất cứ cầu thủ nào được nghỉ ít hơn 5 ngày đều có rủi ro cao hơn. Và hiệu suất thi đấu sẽ giảm khi họ không thể duy trì được cường độ vận động như thông thường.
Nó hiển nhiên tác động đến chất lượng các trận đấu. Kể từ World Cup 2010, khi Tây Ban Nha thống trị bóng đá thế giới bằng triết lý tiki-taka, tỉ lệ chuyền bóng trung bình tăng lên, tỉ lệ kiểm soát bóng đạt mức trung bình hơn 55%, dù hiếm đội đạt đến con số này. Triết lý kiểm soát này chạm đến đỉnh cao một lần nữa vào năm 2014. Giải đấu mà Đức đã tiếp nối hoàn hảo thứ bóng đá họ học hỏi từ Tây Ban Nha (và các đội bóng khác cũng như vậy), khiến cho các trận đấu bùng nổ bàn thắng hơn.
Lần này, khác biệt một chút là các đội chú trọng đến các yếu tố được gọi là kiểm soát chuyển đổi trạng thái, hoặc kiểm soát bắt đầu từ bên ngoài ở 1/3 phần sân của đối thủ hay khả năng chuyển đổi trong 20 giây cuối cùng hoặc ít hơn.
Tại nước Nga năm 2018, mọi thứ thay đổi, số lượng bàn thắng ít đi, các đội có xu hướng chơi lùi sâu hơn với hai tiền vệ phòng ngự và một tiền vệ tấn công, kết hợp với hàng thủ 4 hoặc 5 người, trong đó có 3 trung vệ. Pháp đã đăng quang theo cách như vậy.
Trong 4 năm trở lại đây, pressing tầm cao đang là xu hướng độc tôn và thể hiện sự hiệu quả tuyệt đối ở cấp câu lạc bộ, khi các đội bóng luôn gây áp lực để buộc đối thủ phải rối loạn, mất khả năng kiểm soát nhịp độ, trái bóng và quan trọng nhất là thế trận. Italy vô địch EURO 2020 và Pháp đăng quang ở UEFA Nations League đều nhờ kiểu chơi này.
Nó nhiều khả năng sẽ là một thực thể thống trị ở Qatar vì bất kì đội bóng nào cũng có thể chơi theo cách như vậy nếu dựa trên nền tảng thể lực sung mãn, kỉ luật và sự hiệu quả ở 1/3 sân đối phương.
Lục địa già tiếp tục thống trị
Brazil và Argentina là hai đội bóng được đặt tỉ lệ vô địch cao nhất tại World Cup 2022. Nhưng Kylian Mbappe đã khiến người Nam Mỹ nổi giận khi nói rằng cả hai đội bóng này đều không chơi những trận "ở đẳng cấp cao" để có thể cạnh tranh ở Qatar.
4 nhà vô địch World Cup gần nhất đều đến từ châu Âu, điều đó diễn giải một yếu tố hiển nhiên rằng Nam Mỹ thua xa châu Âu về sức mạnh thi đấu, tính tổ chức và khả năng kiểm soát đối thủ.
"Các đội bóng châu Âu rõ ràng đang chơi ở một tốc độ khác với chúng ta. Họ ở tầm vóc vượt xa cầu thủ Nam Mỹ", cựu tiền đạo Chile Ivan Zamorano nhận xét, "Các đội bóng Nam Mỹ vẫn sở hữu những kĩ năng cá nhân, những cá tính bóng đá đường phố độc nhất, nhưng thiếu phương pháp làm việc, thiếu nguồn lực và cơ sở hạ tầng để phát triển những kĩ năng đó". Không dễ để xóa bỏ những khoảng cách về kĩ chiến thuật chỉ sau 4 năm. Cựu lục địa luôn đi trước nền bóng đá Nam Mỹ (và các lục địa khác) ở xu hướng phát triển, triết lý, khoa học, công nghệ và ngay cả điểm mạnh nhất là tính bùng nổ cá nhân họ cũng nổi trội hơn so với Brazil hay Argentina, mà những khoảnh khắc của Mario Gotze hay Kylian Mbappe đã chứng thực cho điều đó.
Thiên Ý
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất