23/06/2012 13:23 GMT+7
Năm 2004, HLV Inaki Saez đã mang đến Bồ Đào Nha đội hình tương đối đồng đều, và Tây Ban Nha được xem là một trong số những ứng viên cho chức vô địch. Tuy nhiên, ngày ấy TBN đã không vượt qua vòng bảng, khi chỉ giành 4 điểm. Sau khởi đầu bằng thắng lợi nhọc nhằn 1-0 trước Nga là trận hòa Hy Lạp 1-1. Ở trận “chung kết”, TBN thất thủ 0-1 trước chủ nhà.
La Seleccion ra về trong nỗi thất vọng. Nhưng trên một vài khu phố chính ở Barcelona, người ta thậm chí còn… ăn mừng đội nhà thất bại. Vì sao? Ngày ấy, TBN có quá nhiều mâu thuẫn nội bộ, với xung đột vùng miền. Bản thân HLV trưởng Inaki Saez vốn là người xứ Basque, và phần lớn sự nghiệp liên quan tới bóng đá gắn liền với Bilbao. Barca giành ngôi á quân Liga 2003-04, nhưng chỉ có 3 người được triệu tập. Trong 3 trận vòng bảng, Puyol là người Barca duy nhất được thi đấu, trong khi Xavi và Gabri Garcia không được đá phút nào.
TBN nên “Barca hóa” để đối đầu với Pháp - Ảnh: Getty
Tính vùng miền trong nội bộ TBN đã giảm, dù vẫn còn những xung khắc khi các cầu thủ khoác áo CLB của mình. Nhờ vậy, TBN đang ngự trên đỉnh cao thế giới trong vài năm trở lại đây. Trong thành công ấy, một sự thật không thể phủ nhận là ảnh hưởng của Barca không hề nhỏ. Ở EURO 2008, chỉ có 3 cầu thủ Barca là Puyol, Xavi và Iniesta, nhưng họ đều đá chính trong trận chung kết. Ngoài ra, có thể kể đến chất Barca có trong lối chơi của Fabregas.
World Cup 2010 thực sự là sự thăng hoa của những người Barca. Ngày ấy, HLV Del Bosque gần như dùng “nguyên bản” Barca cho ĐTQG. Trong trận chung kết, Del Bosque xếp hơn một nửa đội hình là người của Barca, gồm Puyol, Pique, Busquets, Xavi, Iniesta và Pedro. Nếu kể thêm Villa vừa chuyển từ Mestalla đến Camp Nou, có đến 7 cầu thủ Barca đá chính. Bàn thắng duy nhất mang về chiến thắng trước Hà Lan cũng đậm chất Barca, khi Fabregas chuyền bóng để Iniesta lập công.
Việc Villa chấn thương buộc Del Bosque phải có những thay đổi về chiến thuật. Lối đá tiqui-taca của TBN không còn thực sự hấp dẫn và thiếu những yếu tố mang tính đột biến. Trừ trận thắng CH Ireland, đối thủ yếu nhất bảng C, sự hiệu quả của La Seleccion là khá thấp trước các đối thủ đá chặt chẽ Italia và Croatia. Đặc biệt là trong trận thắng Croatia với yếu tố trọng tài và may mắn, khi tiqui-taca không giống như cách đá của Barca. Các pha phối hợp không có sự lưu loát, đôi khi lúng túng và lạc nhịp.
Trước tuyển Pháp, kẻ mà TBN chưa bao giờ thắng trong những giải đấu chính thức, Del Bosque có lẽ cần phải đưa ra một vài thay đổi. La Seleccion cần “Barca hóa” mạnh mẽ hơn so với 3 trận ở vòng bảng. Điều đó cũng có nghĩa, TBN có thể quay về với mô hình 4-6-0 như trận gặp Italia. Trong đó, Fabrebas và Pedro cần được trao cơ hội.
Pedro là ngôi sao trong trận chung kết Cúp Nhà Vua vài tuần trước, và từng đá chính trận thắng Hà Lan ở Johannesburg cách đây 2 năm, nhưng hiện tại không còn được Del Bosque chú ý. Với Pedro và Fabregas, những người vốn hiểu nhau quá rõ, TBN sẽ có hai “số 9 ảo” để tăng thêm sức ép trong khu vực cấm địa đối thủ (Pháp vốn không mạnh trong phòng ngự). Để lấy chỗ cho Pedro, Del Bosque có thể đẩy Arbeloa lên băng ghế dự bị, trả Ramos về vị trí hậu vệ phải sở trường, kéo Bustquet xuống đá trung vệ cạnh đồng đội Pique. Như vậy, Iniesta sẽ lùi xuống đá tiền vệ với Xavi và Alonso, nhường vai trò bên hành lang trái cho Silva.
Chỉ còn một khúc mắc nhỏ: Del Bosque liệu có chấp nhận thay đổi?
Ngọc Huy
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất