14/10/2008 13:30 GMT+7 | Hành tinh bóng đá
(TT&VH) - Bóng đá Uruguay bị bao phủ bởi bóng ma của hào quang quá khứ khiến họ đôi lúc cũng tự ý thức mình và chơi bóng với lòng tự hào, nhưng thường xuyên hơn là những nỗi buồn và sự thất vọng. Có lẽ, đội bóng áo xanh sẽ chẳng bao giờ trở lại với những ngày tháng phi thường trong quá khứ nữa.
Về mặt bóng đá, hy vọng cũng héo mòn như thế. Argentina đã trải qua 5 trận không biết thắng ở vòng loại World Cup, còn Uruguay mới thua một trận, khá sít sao, trước Brazil, trong 11 tháng qua. Alfio Basile, HLV Argentina, chơi một canh bạc với đội hình thiên hẳn về tấn công gồm 4 cầu thủ chỉ biết hướng lên phía trước, Sergio Aguero, Carlos Tevez, Lionel Messi và Juan Roman Riquelme. Tất cả được định đoạt chỉ sau 15 phút. Argentina ghi 2 bàn, đầu tiên là Messi, sau đó là Aguero. Khoảng cách về đẳng cấp là quá rõ ràng. Nguyên nhân đơn giản với một nền bóng đá như Uruguay bây giờ. Khi một cầu thủ đá chính không thể ra sân, người thay thế gây thất vọng.
Với chấn thương của Diego Forlan, Sebastian Abreu được trao trọng trách ghi bàn. Tiền đạo cao 1,93 mét sẵn sàng đi bất cứ đâu để chơi bóng (anh đã đá cho 15 CLB ở 5 quốc gia khác nhau), Abreu không đủ đẳng cấp để gánh vác nhiệm vụ quá khó khăn đó. Do Argentina không có ý định lui về phòng thủ, Uruguay gỡ lại được một bàn trong hiệp 1 nhờ công của Diego Lugano, một phiên bản chậm chạp hơn của John Terry. Sau giờ nghỉ thì không còn chỗ cho bóng đá nữa khi trọng tài Carlos Torres rút ra tới 10 thẻ vàng (ông hoàn toàn có thể gấp đôi con số đó mà không ai dám phàn nàn).
Thậm chí trước một Argentina chơi khá rời rạc, đó là tất cả những gì Uruguay có thể làm. Những tài năng của nhà vô địch bóng đá đầu tiên của thế giới đã là quá khứ, và vinh quang của họ cũng vậy.
Hải Minh
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất