18/11/2013 07:11 GMT+7 | Tennis
CH Czech là đội thứ 5 trong lịch sử bảo vệ chức vô địch
Không ai có thể chê trách điều gì về Djokovic sau khi anh đã nỗ lực hết sức mình để cống hiến cho đội tuyển quốc gia. Trở về Serbia ngay sau ánh hào quang ở ATP World Tour Finals 2013, tay vợt số hai thế giới tiếp tục duy trì phong độ ấn tượng bằng hai chiến thắng ở những trận đánh đơn mà không để thua set nào. Đầu tiên là chiến thắng 7-5, 6-1, 6-4 trước lão tướng Radek Stepanek ở ngày thi đấu đầu tiên, và sau đó đến lượt Tomas Berdych với tỷ số 6-4, 7-6 (5), 6-2 trong ngày Chủ nhật. Đó là chiến thắng thứ 24 liên tiếp của Djokovic kể từ sau thất bại trước Nadal ở trận chung kết Mỹ mở rộng 2013.
Nhưng sau khi cặp Bozolzac/Zimonjic gục ngã 2-6, 4-6, 6-7 (4) trước cặp Berdych/Stepanek, các cổ động viên chủ nhà đã mường tượng ra kịch bản tay trắng ngay tại Belgrade. Và đúng là thế thật. Lý do: đối tác của Djokovic quá kém cỏi và đã khiến mọi công sức của anh đổ sông, đổ bể. Vắng Janko Tipsarevic (hạng 36 ATP) vì không kịp bình phục chấn thương gót chân, trong khi Viktor Troicki vì bị treo vợt do lỗi “quên” thử doping, đội trưởng Bogdan Obradovic đành phải triệu tập một tay vợt ngoài tốp 100 thế giới: Dusan Lajovic (117), người chưa giành nổi một danh hiệu cá nhân nào và mới đánh vỏn vẹn 16 trận trong sự nghiệp nhà nghề với kết quả rất tệ hại: 5 thắng – 11 thua. Lajovic cũng chưa bao giờ lọt vào nổi vòng đấu chính thức của Grand Slam.
Djokovic quá cô đơn
Vì lẽ đó, không ai ngạc nhiên khi Lajovic thất bại trong cả hai trận đánh đơn, bất chấp anh nhận được sự cổ vũ của 17.000 khán giả nhà. Trong ngày thứ Bảy, anh thua đối thủ xếp trên mình 110 bậc là Tomas Berdych với tỷ số 3-6, 4-6, 3-6. Và ở trận đánh quyết định, khi tỷ giữa Serbia và CH Czech đang là 2-2, đẳng cấp và kinh nghiệm đã giúp Radek Stepanek giành chiến thắng 6-3, 6-1, 6-1 chỉ sau 1 giờ 52 phút. Lajovic đã quá căng thẳng trước sức ép ở trận đánh lớn, trong khi đây đã là lần thứ hai liên tiếp Stepanek giành chiến thắng ở trận đánh đơn quyết định. Năm ngoái, anh cũng hạ gục Almagro ở trận đánh đơn quyết định giúp CH Czech lên ngôi vô địch. Trong lịch sử, chỉ có Henri Cochet của tuyển Pháp (vô địch các năm 1927, 1929, 1931) và Fred Perry (1933, 1936) là từng hơn một lần đưa đội nhà lên ngôi ở các trận đánh đơn thứ năm quyết định, nhưng họ cũng không làm được điều đó trong hai năm liên tiếp như Stepanek.
“Không từ ngữ nào có thể mô tả được tâm trạng tôi”, Stepanek trả lời khi được hỏi về cảm xúc sau chiến thắng. “Năm ngoái, chúng tôi đã có chức vô địch sau 32 năm chờ đợi, và bây giờ đã trở thành một trong số 5 đội tuyển bảo vệ thành công danh hiệu này. Hôm nay, chúng tôi làm nên lịch sử”.Với chiến thắng này, CH Czech cũng trở thành đội tuyển đầu tiên giành Davis Cup trên sân khách kể từ khi Tây Ban Nha quật ngã Argentina tại Buenos Aires hồi năm 2008. Đây cũng là lần đầu tiên một đội khách vô địch với chiến thắng ở lượt trận thứ 5, kể từ sau chiến tích của Mario Ancic (Croatia) hồi năm 2005 tại Slovvakia.
Chiến thắng của CH Czech còn ý nghĩa hơn khi họ không có mặt đội trưởng Jaroslav Navratil ở trận chung kết. Hồi đầu tuần, ông đã phải nhập viện vì chứng tắc phổi, và người thay thế là trợ lý Vladimir Safarik. “Chiến thắng này thuộc về Jaroslav. Đây là năm của ông ấy. Ông ấy đã đưa đội chiến thắng tại Thụy Sĩ, Kazakhstan và Prague”, Safarik đã tri ân người đồng nghiệp của mình trong buổi lễ đăng quang.Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất