17/05/2019 08:34 GMT+7 | Bóng đá Việt
(Thethaovanhoa.vn) - Việc 2 đại diện Việt Nam tại AFC Cup 2019 là CLB Hà Nội và B.Bình Dương sớm ghi tên mình tại bán kết khu vực Đông Nam Á thực sự là tín hiệu đáng mừng với nền bóng đá, là niềm tự hào của V-League. Tuy nhiên, ngay chính nhà tổ chức giải đấu số 1 Việt Nam lại không thể làm chủ được cuộc chơi, điều chỉnh lịch thi đấu, khiến mâu thuẫn phát sinh.
Cụ thể, cho đến hôm qua B.Bình Dương mới về tới Việt Nam, sau trận đấu cuối cùng bảng G, AFC Cup 2019 và họ đã đề nghị dời trận đấu với HAGL ở vòng 10 V-League 2019, nhưng không được đội bóng phố Núi chấp thuận. Chưa hết, theo lịch thi đấu lượt đi bán kết AFC Cup 2019 khu vực Đông Nam Á, CLB Hà Nội sẽ đá với Ceres-Negros (Philippines) vào ngày 18/6, trên sân đối phương. Một ngày sau, B.Bình Dương đón tiếp PSM Makassar (Indonesia) và nó trùng với lịch thi đấu tại V-League 2019.
Bình Dương thắng Ceres Negros trên sân khách
Thực tế, hệ thống lịch thi đấu quốc tế, dành cho cả CLB lẫn các ĐTQG, đã có từ trước. Nhưng tại sao và như thế nào, chúng ta không thể chủ động sắp xếp một cách khoa học, với đầy đủ các tình huống xảy ra, để lịch thi đấu giải trong nước không bị chồng chéo kiểu... cẳng ngỗng? Nhiều tình huống, cầu thủ phải chạy show giữa các trận đấu của CLB và ĐTQG, không lên tập trung nhưng đã chắc suất, điều đó ảnh hưởng đến tâm lý chung và sự cạnh tranh công bằng là thứ xa xỉ.
V-League chỉ có 14 CLB và ở sân chơi châu lục dành cho CLB, bóng đá Việt Nam cũng chỉ đủ năng lực đá AFC Cup. Tức là việc khu biệt sân chơi là rất rõ ràng, với lịch thi đấu được ấn định sẵn, cũng rất rõ ràng. Việc sắp lịch phù hợp, khoa học, lợi cho tất cả, không phải là vấn đề khó, tuy nhiên, nhà tổ chức dường như đã hơi cẩu thả. Một điều chắc chắn rằng, các đội bóng đại diện Việt Nam ra châu lục thi thố, cần phải được ưu tiên.
Nếu so với các giải vô địch quốc gia hàng đầu, cùng hệ thống thi đấu chằng chịt ở nhiều cấp độ như châu Âu, chúng ta không là gì cả. Vậy mà họ vẫn hành trơn tru bao năm qua, còn V-League thì không. Nhiều mùa giải, V-League nghỉ ngắt quãng đến 3 - 4 đợt, quá hoang phí và làm mất đi tính liên tục của giải đấu, khiến các CLB cũng không thể duy trì được tính ổn định. Đấy là bởi sự tủn mủn, manh mún, chưa học được cái hay của người khác.
Trở lại với vấn đề của CLB Hà Nội và B.Bình Dương. Với thể thức thi đấu theo cụm - khu vực, các đại diện Việt Nam có cơ hội vô địch khu vực Đông Nam Á một cách chính thức, khi có tới 2 đại diện lọt vào bán kết. Và nếu chiến thắng ở trận đấu cuối cùng, thì CLB Hà Nội hoặc B.Bình Dương sẽ chỉ phải đại diện của Ấn Độ (Chennaiyin) hoặc CHDCND Triều Tiên (April 25) ở vòng bán kết AFC Cup 2019. Cơ hội vượt qua cột mốc bán kết của B.Bình Dương tại AFC Cup 2009 là rất rộng.
Cần nhắc lại rằng, thành tích tại các Cúp châu Á của các đại diện Việt Nam là rất quan trọng trong việc tạo vị thế cho V-League và nâng tầm giải đấu của chúng ta. Không phải tự nhiên mà Thai Premier League 1 có đến 3 đại diện ở AFC Champions League 2019 (giải đấu cao nhất châu lục dành cho CLB), với một suất vào thẳng vòng đấu bảng và 2 suất đá vòng sơ loại thứ 2. Họ thậm chí không thèm chơi AFC Cup 2019, giải đấu bị xem là hạng 2.
Tất cả đều không tự nhiên đến, nếu Thai Premier League 1 không được nâng cấp từng ngày, bằng thành tích được cải thiện của các đại diện giải đấu này ở sân chơi châu lục. Thai Premier League 1 đã được xếp cùng mâm với với J-League 1, K-League 1, C-League, Iran, Saudi Arabia…, còn V-League vẫn cứ ở đẩu ở đâu, là vì sao? Hỏi mà như đã trả lời...
Tùy Phong
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất