Kim Tuyến: Nắm được, buông được

05/02/2010 01:00 GMT+7 | Văn hoá

Kết hôn sớm và chia tay sớm, Kim Tuyến vẫn cho đó là quyết định cần thiết bởi không thể đau khổ hai phần ba cuộc đời.

Tôi hẹn một người bạn đi uống cà phê. Anh ấy nhắn địa chỉ một quán mới khai trương trên đường Nguyễn Thị Minh Khai, Q.1, Tp.HCM, kèm theo câu: “Ở đó vừa bán cà phê vừa bán bún vịt đấy”. Đến nơi tôi khá ngạc nhiên khi quán đề tên Cỏ đuôi gà, một bộ phim được phát sóng khá nhiều lần trên truyền hình trong năm qua. Bất ngờ hơn, tôi gặp Kim Tuyến, diễn viên chính của bộ phim Cỏ đuôi gà trong quán Kim Tuyến khoe đây chính là hệ thống nhà hàng do cô làm chủ.

Trong lúc chờ bạn tới, tôi và Kim Tuyến đã có cuộc trò chuyện khá cởi mở. Câu chuyện giải đáp nhiều thắc mắc nhiều điều tôi từng “nghe đồn” về cô trong thời gian gần đây.

Photo: Hoàng Miên
* Tính đến giờ, đây là công việc kinh doanh thứ mấy của chị?

- Nếu nói về quyết tâm, đây là cái đầu tiên. Năm 2006, tôi có phụ gia đình làm kinh doanh nhưng có thể nói Cỏ đuôi gà mới thực sự là công việc kinh doanh đầu tiên của tôi. Từ ý tưởng đến đầu tư là của riêng tôi.

* Cỏ đuôi gà hẳn là có nhiều ý nghĩa nên chị đã chọn tên bộ phim cho nhà hàng?

- Tôi đóng Cỏ đuôi gà năm 2007, khi mới 20 tuổi. Tôi vào vai Trà My, một cô gái trẻ lên thành phố lập nghiệp, phải vượt qua bao khó khăn nhưng vẫn nuôi ý chí thành lập công ty cho riêng mình. Phim dài 60 tập, quay trong tám tháng. Thời gian đó, ý chí củaTrà My đã ngấm vào con người tôi, nung nấu, thôi thúc tôi phải có một cái gì đó cho riêng mình ở đời thực.

Đến năm 2009, tôi nhận thấy nhu cầu ẩm thực của người dân Sài Gòn, đặc biệt là tầng lớp trung lưu, rất lớn. Họ cần một nơi thưởng thức ẩm thực thoáng mát, cao cấp và sạch sẽ. Đặc biệt, món bún vịt là món đặc sản truyền thống nhưng chưa được chú trọng đúng mức, khiến tôi suy nghĩ và muốn đưa nó lên tầng cao cấp hơn. Nhưng lý do đó đã khiến tôi mạnh dạn đầu tư cho việc kinh doanh này.

* Sử dụng tên bộ phim để đặt cho thương hiệu kinh doanh của riêng mình, chị có xin phép đoàn làm phim, nhà sản xuất không?

- Tôi đã thông báo với đạo diễn. Mọi người trong đoàn phim cũng đã biết thông tin này từ lâu nhưng đến nay, chưa thấy ai nói gì. Tôi nghĩ mọi người cũng hiểu và tôi không làm sai điều gì khi lấy tên bộ phim từng tham gia để đặt cho nhà hàng. Nếu nhìn vào mô hình xây dựng thì tôi đang đánh bóng tên tuổi cho bộ phim đấy chứ. Tôi nghĩ mô hình kinh doanh như thế này sẽ không làm ảnh hưởng đến uy tín của bộ phim.
 * Sau Cỏ đuôi gà, chị tiếp tục vào vai chính trong bộ phim Chuyện tình đảo ngọc. Thời gian đó rộ lên tin đồn chị đã ly hôn...

- Thật sự, chúng tôi chỉ mới chia tay. Rạn nứt đã lâu nhưng để có quyết định chính thức thì mới sáu tháng gần đây thôi.

* Chị có thể chia sẻ lý do rạn nứt được không?

- Một số người không biết. Họ nói do tôi trẻ quá, chưa chín chắn để lập gia đình nến mới như thế. Thực ra, đó không phải là tất cả. Tôi nghĩ lý do mình trẻ tuổi chỉ là 20%. Sự đổ vỡ trong cuộc hôn nhân này phần lớn là do thời gian đã cho hai bên thấy sự khác biệt về nhau. Lúc đầu có thể chưa thấy, nhưng khi kết hôn, chúng tôi đều nhận ra giữa hai người có quá nhiều điểm không tương đồng. Tôi cảm thấy nên cắt đứt sự đau khổ càng sớm càng tốt, giải thoát được cho nhau thì nên sớm giải thoát.

Anh ấy từng đi du học, tư tưởng cũng theo kiểu “nắm được, bỏ được”. Nghĩa là hai người yêu nhau, đến với nhau tự nguyện nhưng khi cảm thấy không thể chung sống nữa, nên cho nhau một lối thoát.

* Anh ấy hay chị là người quyết định chấm dứt hôn nhân?

- Là tôi. Tôi không nghĩ mình giỏi hơn ai nhưng từ năm 16 tuổi, tôi đã biết tự kiếm tiền. Cũng chẳng có gì ghê gớm lắm đâu. Lúc đó, phim ảnh chưa phát triển, tôi cũng chỉ đi quay quảng cáo, đi chụp ảnh thôi. Xa nhà, tôi biết tự lo cho mình. Công việc của tôi có những mối quan hệ xã hội, bạn bè... Tôi không thể bó chân một nơi và chỉ lo cho một người.

Anh ấy lại không nghĩ như vậy. Gia đình anh ấy gốc Bắc nên quan niệm phụ nữ phải lo việc nội trợ, chăm sóc con cái. Tôi chỉ mới 22 tuổi. Nếu cuộc đời dài 60 năm, không lẽ 38 năm nữa, tôi cứ phải sống theo cách đó? Như vậy, tôi sống không nổi.

* Vậy nguyên nhân ly hôn là vì anh ấy muốn chị làm việc nội trợ, chăm sóc gia đình, còn bản thân chị lại không muốn?

- Cũng không hẳn. Chúng tôi có lý do từ cả hai phía. Anh ấy không muốn vợ theo kiểu chỉ ở nhà lo nội trợ, nhưng anh ấy còn trẻ, chưa có ý thức về gia đình, vẫn ham vui với bạn bè.

Hai người, cả tôi và anh ấy, chưa ai có thể trói chân mình một nơi với một người. Chúng tôi cũng có điểm chung nhưng điểm chung này lại không khiến cả hai gần nhau được.

* Nếu không có nhiều điểm chung, tại sao hai người lại quyết định đến với nhau sớm như vậy?

- Tôi và anh ấy đều là những người “nắm được, buông được”. Đến với nhau sớm là vì yêu nhau, thật sự yêu nhau và cảm thấy công việc hiện tại, điều kiện cuộc sống có thể đảm bảo cho hôn nhân. Thế nhưng, cả hai đều còn trẻ. Chúng tôi cứ nghĩ tạo dựng gia đình đơn giản, khi bước vào mới cảm thất hụt hẫng.

* Hụt hẫng?

- Hai người từ hai nơi xa lạ, hai môi trường khác nhau, chắc chắn sẽ có điểm khác nhau. Điều hụt hẫng nhất là đối phương không thể dung hoà với mình. Tôi biết mỗi người đều khác nhau, anh em trong nhà cũng vậy. Nhưng có những điều khác biệt mình chấp nhận được, có những điều lại không thể.

* Cụ thể những điểm không thể dung hòa và không thể chấp nhận được?

- Về sở thích, về cách nhìn nhận. Ví dụ, tôi thích nơi yên tình, anh ấy thích nơi ồn ào. Tôi thích đi chơi với gia đình, anh ấy thích đi chơi với bạn bè... Nhiều lần như vậy, tôi thấy mình cô đơn ở bên cạnh nhau vẫn thấy cô đơn. Những chuyện gộp lại, khiến mình không thế chấp nhận nổi...

* Chị cưới sớm rồi chia tay sớm, có lẽ sẽ không đáng tiếc nếu không phải con gái chị còn quá nhỏ. Chị không thấy lưỡng lự hay sao? Nhiều phụ nữ chấp nhận hy sinh hạnh phúc riêng mình để con có cả cha lẫn mẹ...

- Nếu năm nay tôi 40 tuổi, có thể chúng tôi đã không quyết định chia tay. nếu đã sống với nhau hơn nửa đời người, thời gian còn lại, mình có thể sống vì con. Như thế, chúng tôi cũng cố gắng níu kéo. Dẫu cho không hạnh phúc thì một mình tôi chịu thôi. Thế nhưng, tôi mới sống một phần ba cuộc đời. làm phép so sánh nhé, tôi phải dành hai phần ba cuộc đời còn lại để chịu đựng. Như thế, thời gian đau khổ sẽ rất dài...

Khi chị chưa công bố chuyện ly hôn, có nhiều ý kiến cho rằng chị bỏ bê chuyện gia đình để chạy theo danh vọng. Điều đó có đúng không?

- Hãy nói về cá nhân tôi đi. Anh thấy tôi giống những người khác trong giới không? Con đường nghệ thuật tôi đang theo đuổi là vì niềm đam mê chứ không vì danh vọng. Tôi không xem trọng việc đánh bóng tên tuổi nên nói tôi chạy theo sự nổi tiếng, đánh đổi gia đình là không bao giờ có. Tôi rất biết ơn gia đình vì họ đã ủng hộ tôi. Ông xã tôi trước đây cũng ủng hộ việc tôi đóng phim. Có kịch bản tôi thấy không tốt, anh ấy vẫn khuyên tôi nhận vai cho mau “lên tay”. Anh ấy nói, đóng nhiều mới có thể nhuần nhuyễn (vì tôi không được đào tạo ở trường lớp chính quy). Có thể nhiều khán giả nghi ngờ nguyên nhân tan vỡ là do tôi, nhưng sự thật không thể chối bỏ là cả hai không hợp nhau. Đó là nguyên nhân cơ bản, chính yếu và duy nhất trong cuộc đổ vỡ này.

* Chị nói nhiều về việc hai người không hợp nhau.Vậy không hợp nhau như thế nào?

- Không hợp nhau chỉ có ba chữ thôi, nhưng thành phần cấu tạo nên nó rất rộng. Có thể không hợp nhau về sở thích, về cách sống, về cách nhìn nhận vấn đề, một ít ghen tuông cũng có. Không hợp nên mỗi người trở nên ích kỉ hơn. Đi chung với nhau nhưng anh ấy thích cái này, tôi thích cái khác. Dần dần, tôi thấy mình với anh trở thành hai phe. Từ những điều rất đơn giản nhưng mình không kiểm soát được nên trở nên mất lòng tin, không cho nhau cơ hội để nghĩ tốt về nhau nữa.

Trước khi tham gia Chuyện tình đảo Ngọc, hạnh phúc của tôi cũng gãy đổ rồi. Chẳng qua tôi không muốn làm rùm beng trên báo thôi. Thông tin tôi đi đóng phim ở xa rồi về ly dị chồng là hoàn toàn sai.

Tôi vẫn nghĩ “tốt khoe xấu che”, không cần phô bày chuyện của gia đình mình làm gì. Nhưng bây giờ, tôi và con đã dọn ra ở riêng. Người ta nhìn vào cuộc sống, sinh hoạt của tôi là biết. Tôi cố giấu cũng không được.

* Sau đổ vỡ, chị cảm thấy hối tiếc điều gì?

- Sau khi chia tay tôi thấy mình trưởng thành lên rất nhiều. Cuộc hôn nhân đã cho tôi món quà lớn nhất của thượng đế, đó là bé Ngọc khánh. Cháu năm nay hai tuổi. Nếu phải trả bằng mười cuộc hôn nhân không hạnh phúc đi nữa, tôi vẫn vui vẻ để có được món quà đó.

Việc cùng bé Ngọc Khánh ra đi cho tôi sự mạnh mẽ. Một người mẹ cần đương đầu với sóng gió để bảo vệ con buộc phải cứng cỏi hơn. Tôi xây được nhà hàng như hôm nay, ai cũng nói sớm quá nhưng tôi phải làm cho con.

* Làm một người mẹ đơn thân, đó phải chăng là sự lựa chọn của chị?

- Đúng, bây giờ và là kế hoạch cho tương lai. Tôi chưa có giới hạn nào cho kế hoạch này cả.

* Khi lựa chọn con đường này, chị có hình dung những gian nan phía trước?

- Đây là con đường tôi đang đi và đã hình dung những gì ở phía trước. Mọi thứ có khó khăn hơn nữa, tôi vẫn phải sống, vẫn phải tồn tại, vẫn phải làm việc.
 
* Hiện tại, mẫu đàn ông thế nào sẽ phù hợp với chị?

- Đàn ông biết san sẻ khó khăn trong công việc sẽ phù hợp với tôi vào thời điểm này. Sau khi ly hôn, tôi đã cho Ngọc Khánh đi học. Ngoài giờ đến trường, bé có ông bà ngoại chăm giúp nên phần lớn thời gian và tâm trí hiện giờ, tôi dành cho nhà hàng.

Tôi cần người đàn ông biết đồng cảm, biết chia sẻ niềm vui với tôi khi nhà hàng thành công. Đến lúc khó khăn, tôi cần người đó phải hiểu tôi.

Công việc bây giờ đối với tôi rất quan trọng. Nếu người đàn ông chỉ biết kêu tôi dành thời gian cho họ, tuần này đi du lịch nước này, tuần kia đi du lịch nước kia, tôi thà ở một mình.

* Bây giờ, chị đã sẵn sàng cho mối quan hệ mới?

- Với phụ nữ, người đàn ông bên cạnh họ rất quan trọng. Phụ nữ thường rất yếu đuối. bản thân tôi rất trầm tính nên cần người nghe tôi nói và nói tôi phải nghe. Lúc nào tôi cũng cần người như vậy. Khi có gia đình, tôi cũng cần nhưng vì không hợp nhau nên anh ấy nói, tôi cảm thấy khó nghe và khi tôi nói, chưa chắc anh ấy đã nghe. Cuộc hôn nhân cũ, tôi đã đóng nó vào một kiện hàng. Kiện hàng đó mang tên “Quá khứ”. Tôi không vứt nó đi đâu hết, tôi cất trong kho, kho “trí nhớ”. Nếu bắt đầu cho mối quan hệ mới, tôi không thấy đó là sai lầm hay quá sớm.

* Chị có mối quan hệ mới rồi phải không?

- Có. Tuy nhiên để gọi đó là người đàn ông của mình hay ý trung nhân thì chưa thể. Chỉ có thể nói lúc này, tôi có một người mà mình nói người đó nghe được và người đó nói mình tạm thời cũng nghe được...

* Anh ấy đã từng lập gia đình hay chưa?

- Anh ấy hơn tuổi tôi và chưa có gia đình. Anh ấy là doanh nhân, cũng bình thường thôi, không có gì “ghê gớm” cả. Anh ấy tư vấn cho tôi rất nhiều thứ khi tôi mở nhà hàng này. Tuy nhiên, ưu điểm quan trọng của người này không phải là doanh nhân hay có thể tư vấn gì cho tôi. Tôi yêu quý anh vì tôi nói anh nghe và hiểu.

* Quan niệm xã hội còn rất cổ hủ nhất là khi phụ nữ đã từng có chồng hẹn hò với người đàn ông chưa lập gia đình. Đó cũng là một rào cản để hai người đến với nhau?

- Thời điểm này, tôi cũng nói với anh ấy: “Tương lai không dám nói nhưng hiện tại, nếu anh yêu em thì đừng suy nghĩ gì hết ngoài bản thân em và em cũng vậy”. Tuy nhiên, mẹ anh ấy có thể nghĩ: “Con trai mình chưa lấy vợ, lại quen phụ nữ đã ly dị, có con nhỏ”. Chúng tôi sẽ rất khó vượt qua rào cản này. Chính vì thế, tôi chưa có kế hoạch gì cho tương lai xa hay kế hoạch cho một gia đình hạnh phúc.

Hiện tại, chúng tôi chỉ đang trong giai đoạn tìm hiểu. Những điều xa hơn chưa đến lúc phải đối diện. Đến lúc đó, bản thân tôi cũng chưa dự đoán được sẽ như thế nào.

* Với chị, yêu là yêu thôi?

- Đúng, yêu là yêu thôi. Việc có vượt rào cản gia đình hay không, tôi chưa biết. Chúng tôi đều là người tự lập. Anh ấy còn có công ty của mình, tôi cũng vậy... Với những gì đã trải qua, tôi nghĩ mình có thể tự quyết định mọi việc trong cuộc sống.

* Chị còn khá trẻ nhưng không thiếu những trải nghiệm trong cuộc sống. Nếu có một phép màu, chị muốn biến đổi cuộc sống của mình như thế nào?

- Một lần, tôi ngồi nhìn mọi thứ xung quanh và bỗng muốn mình là một loại cây cảnh, không ra quả.

* Tại sao vậy?

- Một cái cây cho người ta cảm giác rất hiền hoà. Mọi thứ có thể xảy ra xung quanh nhưng cái cây vẫn là cái cây. Trong bão, nó là cái cây. Trong nắng, nó là cái cây.Trong mưa, nó vẫn là cái cây. Không bao giờ nó phải theo một ai, biến hoá theo một ai hết.

Tôi muốn trở thành cây cảnh vì nó làm đẹp, giúp người ta thư giãn. Cây có quả, người ta sẽ đến hái, làm tổn thương cây. Khi mình là cây ăn quả, người ta trồng mình nhằm mục đích hái quả. Còn khi mình là cây cảnh, họ sẽ có mục đích khác, chỉ ngắm và thư giãn thôi. Một người gặp mình để nói chuyện thư giãn sẽ khác với người tìm đến mình để lợi dụng.

Quan niệm sống ngoài xã hội của tôi cũng vậy. Tôi rất thích những người bạn đến với mình để thư giãn hay ngồi chơi nói chuyện tào lao cũng được.

* Trong giới nghệ thuật, chị chơi thân với ai nhất?

- Cao Thùy Dương. Tôi và cô ấy quen nhau khi tham gia bộ phim Chuyện tình đảo Ngọc. Trong phim, tôi và Dương là tình địch. Nhân vật của Dương luôn tìm cách hãm hại nhân vật của tôi, nhưng ngoài đời, chúng tôi rất thân nhau, có thể chia sẻ với nhau nhiều chuyện. Nhà Dương cũng gần đây, lúc nào rảnh rỗi, là cô ấy lại sang chơi với tôi.

* Sau bộ phim đó, Cao Thuỳ Dương bén duyên với truyền hình, cô ấy được mời tham gia một vai chính trong bộ phim Định mệnh. Còn chị, phải chăng vì bận kinh doanh nên tạm gác cuộc chơi với nghệ thuật thứ bảy?

- Không. Tôi đang tham gia bộ phim Sắc đẹp và danh vọng của đạo diễn Lý Khắc Linh đấy chứ. Phim bấm máy hơn một tháng rồi, đúng thời gian tôi bận nhất nhưng nếu không tham gia thì tiếc lắm. Vai Ngọc hân có tính cách đúng với những gì tôi mong được thể hiện, rất khác với Yến trong Chuyện tình đảo Ngọc hay Trà My trong Cỏ đuôi gà.

Ngọc Hân sối nổi và bốc đồng hơn. Con người cô ấy có những toan tính nhưng thật tâm, cô ấy là người tốt. Hoàn cảnh đã khiến cô ấy phải tạo vỏ bọc, sự gai góc nhưng bên trong “láng mịn”. Khi có kịch bản hay, dù bận công việc kinh doanh, tôi cũng không để uổng phí cơ hội đâu.

* Là diễn viên tay ngang nhưng chị luôn được các đạo diễn giao cho những vai nữ chính. Thậm chí, một đạo diễn từng nhận xét: “Kim Tuyến sinh ra để đóng những vai chính”. Chị có biết tại sao mình được ưu ái đến vậy không?

- Vai diễn đầu tay, tôi hỏi đạo diễn Đặng Lưu Việt Bảo “Tại sao anh chọn em cho một vai diễn dài hơi như vậy?”. Đạo diễn chỉ cười và nói khuôn mặt tôi có nét điện ảnh. Anh nói cũng sợ lắm nhưng anh tin nếu tôi làm hết mình, không cần nghĩ đúng hay sai mà chỉ cần tập trung là sẽ làm được.

* Chị có gặp khó khăn gì khi đóng phim không?

- Khi còn bé, tôi hay đứng trước gương, lấy tấm khăn lớn của mẹ chùm lên người, diễn vai hoàng hậu, công chúa. Tôi thích đứng trước gương và diễn như vậy, tự vẽ ra những kịch bản, nhưng chưa từng mong sẽ trở thành diễn viên. Khi đóng phim, tôi diễn theo bản năng. Tôi nghĩ nghề diễn viên thiên về năng khiếu hơn là đào tạo, 70% năng khiếu mang tính quyết định, 30% còn lại là sự trau chuốt làm sao để máy quay bắt hình rõ nhất, làm sao giọng nói của mình truyền cảm nhất.

* Cảm ơn Kim Tuyến và chúc chị thành công!
 
Theo TGVH

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm