10/03/2011 11:18 GMT+7 | Champions League
(TT&VH) - Một trận thua không phải ngày tận thế, chia tay một đấu trường cũng có nghĩa thêm một năm chờ đợi. Vấn đề muôn thủa đối với Arsenal là chẳng ai bất ngờ trước cái cách họ gục ngã ở Nou Camp cả: yếu đuối, mong manh, và dễ bị tổn thương vào những thời khắc quyết định nhất.
Arsenal Của Koscielny gục ngã trước Barca vì tâm lý yếu, Ảnh Getty |
Khi M.U loại Arsenal ở bán kết Champions League 2008-09, hậu vệ Patrice Evra đã buông thõng một câu “Đó là trận đấu giữa 11 người đàn ông và… 11 đứa trẻ”. Các fan Pháo thủ tức điên, nhưng sự thực vẫn là sự thực. Cú ngã 1-3 ngay tại Emirates năm ấy (1-4 chung cuộc) là một minh chứng rõ rệt cho sự non nớt của các tay súng trẻ. Đêm thứ Tư vừa qua cũng vậy. Arsenal đã cho thấy họ còn lâu mới trưởng thành khi không đủ sự lì lợm cùng một cái đầu lạnh để đối phó với sức ép khủng khiếp tại Nou Camp.
Wenger có thói quen dùng “lúa non”, nhưng xét về mặt tuổi tác, những kẻ tội đồ ở Catalunya chẳng còn thơ dại nữa. Van Persie sắp 28 tuổi, đã dày dạn kinh nghiệm chinh chiến, nhưng lại thiếu bình tĩnh đến nỗi bị đuổi khỏi sân một cách lãng xẹt (dù tấm thẻ vàng thứ 2 hơi nặng tay). Fabregas, thi đấu chuyên nghiệp 7 năm nay, vẫn xử lý quá ngờ nghệch (hay chủ quan?) trong pha giật gót ngay trước vạch 16m50. Và Koscielny, người hùng tại Emirates đã không còn giữ được sự tỉnh táo trước sức ép dữ dội từ phía đội chủ nhà để rồi phạm lỗi với Pedro trong vòng cấm địa. So với chính mình ở lượt đi, trung vệ 25 tuổi này chơi quá tệ. So với đồng đội Djourou, anh cũng không xuất sắc bằng.
Mùa trước, Inter Milan chỉ cầm bóng 18% nhưng vẫn loại được Barca khỏi Champions League, nhưng đó là đội bóng với những chiến tướng lão luyện. Còn với Arsenal, sự lép vế và chịu đựng đã bị bộc lộ một cách rõ ràng. Ngay cả khi chưa chơi hơn người, Barca đã chiếm thế chủ động hoàn toàn với những đợt sóng liên tiếp. Khi trái bóng được hàng thủ Arsenal phá ra, ngay lập tức nó lại đến chân Barca, bởi khả năng giữ cự ly đội hình của những nghệ sĩ culé là cực tốt. Arsenal càng ra sức chống trả, người ta càng có cảm giác họ có thể thủng lưới bất cứ lúc nào. Sau trận đấu, Wenger biện bạch rằng nếu van Persie không bị đuổi khỏi sân, mọi chuyện sẽ khác, nhưng một đội bóng không tung nổi một cú sút trúng đích suốt 90 phút (so với 19 của Barca) thì chẳng có gì để nói.
Biểu hiện rõ nhất của sự yếu bóng vía chính là khả năng giữ tập trung vào những thời điểm quan trọng. Và bản chất của Arsenal đã lộ rõ sau bàn thua ở phút bù giờ thứ ba của hiệp một. Sai lầm của Fabregas chẳng khác gì cái cách mà Szczesny và Koscielny tự sát ở phút 90 trong trận chung kết cúp Carling với Birmingham. Hai thất bại phải trả giá bằng hai chiếc cúp, nhưng điều đáng sợ hơn là hội chứng ấy chưa có dấu hiệu dừng lại. Từ tham vọng ăn tư, Arsenal chỉ còn hai mục tiêu để phấn đấu: Cúp FA và Premier League. Họ đang đứng trước cơ hội cân bằng điểm số với M.U, nhưng một khi không thắng nổi Sunderland thì 3 điểm trước Tottenham ở trận đá bù chắc gì đã nằm trong túi. Còn tại cúp FA, đối thủ mà Arsenal đụng độ sắp tới chính là… M.U. Lại một trận đấu giữa 11 người đàn ông và 11 đứa trẻ?
Đến bao giờ các những cậu bé mới lớn? Câu hỏi đó dành cho Wenger, nhưng có lẽ bản thân ông cũng không thể trả lời.
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất