Kaka rời Milan: Cái tình

19/01/2009 16:30 GMT+7 | Bóng đá Italy

(TT&VH) - Chiếc camera giám sát khu để xe dưới hầm ngầm của sân San Siro đã ghi lại được cảnh Kaka bật khóc trong khi đến lấy xe để trở về nhà sau trận đấu với Fiorentina.
 
Giây phút ấy, anh cô đơn biết bao. Trước đó hai ngày, trên sân tập của Milan ở Milanello, “đứa con của Chúa” cũng đã khóc ngay trước mặt các đồng đội và những tifosi nhiệt thành đến xem đội bóng tập luyện. Không cần biết anh sẽ đến Man City vì những khoản đãi ngộ khổng lồ hay vì khát vọng một cuộc chinh phục mới, chỉ cần biết rằng các ông chủ của Milan đang đẩy anh vào thế không thể không ra đi, không thể không rời xa sân San Siro, xa các đồng đội và người thầy mà anh đã gắn bó 6 năm qua. Với một cầu thủ “đẹp người, tốt nết” như Kaka, rất khó tin rằng anh đang nhỏ những giọt nước mắt giả tạo trước khi cười sung sướng với cuộc sống đế vương.
 
Kaka: màu áo này sắp trở thành hoài niệm

Ừ thì cứ cho Kaka ra đi là vì tiền đi, thì cũng đâu có sao. Mục đích phấn đấu trong đời mỗi người bao giờ chẳng là một cuộc sống sung túc hơn, và khi cơ hội làm giàu đến, người ta đều không được phép bỏ lỡ. Kaka đang bị so sánh với Ronaldinho, người đã dũng cảm quay lưng với núi tiền của Man City để đến với Milan, đội bóng có thể cho anh những thứ quý giá hơn tiền bạc. Nhưng ngoài Man City khi ấy, Ronaldinho còn có Milan để chọn lựa, còn bây giờ, Kaka chỉ có một con đường để đặt chân. Milan, hay chính xác là Berlusconi chẳng cần anh nữa, và điều đó làm anh đau đớn hơn là những băng rôn mang tính xúc phạm “I belong to money” (Tôi thuộc về tiền – cải biên từ dòng chữ “Tôi thuộc về Chúa” nổi tiếng trên áo anh) xuất hiện trên khán đài trận đấu với Fiorentina.

Các ông chủ của Milan vô tình, nhưng những người cùng Kaka ngày ngày lăn lộn trên sân cỏ không như thế. Trong trận đấu được xem là cuối cùng của Kaka cho Milan, HLV Ancelotti đã “chiều” cậu học trò cưng hết mực, với tất cả tình cảm và sự tôn trọng mà ông có thể dành cho anh. Đầu tiên là đày Ronaldinho lên ghế dự bị, nhường cho anh toàn quyền đạo diễn. Sau đó là rút Pato ra để đưa Ronaldinho vào không chỉ để hai vì sao sáng này có dịp chơi cạnh nhau lần cuối tại San Siro, mà là để cho anh thêm cơ hội kiếm tìm bàn thắng mà anh mong muốn. Nếu đây chỉ là một trận đấu bình thường, chính Kaka mới là người phải rời sân chứ không phải Pato.

Milan đã có thể thắng đậm hơn, Pato đã có thể có thêm 2 pha lập công nữa nếu như Kaka không chơi quá ích kỷ trong trận đấu mà anh khao khát những bàn thắng hơn mọi thứ trên đời. Trong 5 năm rưỡi ở Milan, Kaka đã ghi được cả thảy 86 bàn thắng, trong đó có những bàn vô giá ở Champions League 2007, nhưng một bàn thắng vào lưới Fiorentina mới là ý nghĩa nhất. Nó sẽ là món quà chia tay để anh tri ân người hâm mộ, là viên gạch cuối cùng anh có thể góp vào công cuộc dựng xây muôn đời của Milan, là minh chứng cho tình yêu trọn vẹn của anh với màu áo rossoneri. Nhưng hãy để ý mà xem, Kaka chỉ chơi cho riêng mình nhờ Milan đã sớm dẫn trước Fiorentina và sẽ không ai muốn trách nếu anh có hơi ích kỷ một chút. Cho đến phút cuối cùng, Kaka vẫn không ngừng nỗ lực, và hẳn là cho đến khi nào chưa khoác lên vai chiếc áo xanh trứng sáo của Man City, anh vẫn sẽ là một “Rossoneri” một trăm phần trăm.

Berlusconi không vô tình, ông chỉ gục ngã trước sức mạnh quá lớn của đồng tiền. Milan và Kaka không vô tình, họ đều chỉ bị đưa vào những thế đã rồi. Điều được nhận thấy rõ ràng nhất ở San Siro rạng sáng qua là cái tình mà Ancelotti đã dành cho Kaka, cái tình mà Kaka đã dành cho đội bóng, cái tình mà hàng vạn người hâm mộ Milan đã dành cho anh trên bốn mặt khán đài. Sẽ có rất nhiều milanista rời bỏ đội bóng nếu Kaka ra đi, rất nhiều người khác sẽ vợi bớt tình yêu bởi sự tham tiền của Berlusconi, nhưng sẽ không ai hối hận vì đã yêu mến một đội bóng như Milan, nơi nuôi dưỡng chữ “tình”.

B.V

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm