22/08/2012 08:46 GMT+7 | Man United
(TT&VH) - M.U đã bộc lộ rất nhiều vấn đề trong thất bại ở trận mở màn mùa giải trước Everton ở Goodison Park, nhưng các CĐV áo đỏ vẫn nhận được những tín hiệu đáng hy vọng từ trận thua bất ngờ đó.
Sự xa xỉ không cần thiết?
Đầu tiên, Robin van Persie tỏ ra là một món hàng xa xỉ với M.U ở mùa giải này, khi mà Alex Ferguson còn nhiều vị trí phải điền vào chỗ trống hơn là một tiền đạo 29 tuổi có vẻ đã vắt kiệt những khoảnh khắc đẹp nhất trong năm vừa rồi. Việc Michael Carrick phải chơi ở vị trí trung vệ tại Goodison Park, một trong những nguyên nhân chủ yếu dẫn tới sự rối loạn của hàng thủ và hệ quả là thất bại xứng đáng, cho thấy Ferguson sẽ sớm cần một trung vệ đủ dạn dày để đá cặp với Nemanja Vidic. Trong một buổi tối mà Phil Jones, Chris Smalling và Rio Ferdinand đều chấn thương, M.U đã không thể đứng vững trước một Everton tự tin, đầy quyết tâm và cực kỳ hiệu quả.
Đội bóng của HLV David Moyes thường có thói quen ở trong số những đội khởi đầu tệ ở Premier League. Nếu mùa giải chỉ kéo dài từ tháng 1 tới tháng 5, Everton sẽ được dự Champions League trong hầu hết các năm. Ngược lại, giai đoạn mở đầu của họ thường khiến đội bóng áo xanh lởn vởn đâu đó cuối bảng xếp hạng. Mùa này, điều đó có vẻ như sẽ lặp lại khi họ gặp phải một đối thủ khó ngay trận mở màn và đã mất 2 tiền vệ quan trọng nhất của mình, Tim Cahill và Jack Rodwell.
Tuy nhiên, những người còn lại đã giúp Moyes thay đổi thói quen xấu. Leighton Baines, người có thể sắp tới Old Trafford, là hậu vệ trái hay nhất ở Anh hiện giờ và phong độ anh thể hiện trước M.U, thật mỉa mai, lại chỉ ra điều mà đội bóng áo đỏ còn thiếu, trong bối cảnh Patrice Evra bắt đầu cho thấy những dấu hiệu của gánh nặng tuổi tác. Marouane Fellaini là một tiền vệ mà Ferguson hẳn cũng muốn có trong đội hình, cơ động, không sợ hãi, đầy kỹ thuật và cực kỳ hiệu quả. Cầu thủ người Bỉ đã khủng bố hàng thủ chắp vá của M.U trong gần suốt trận. Nếu như thời điểm này năm ngoái, Everton thua trận trước QPR ở Goodison Park, thì rạng sáng qua, họ thực sự chơi trên chân so với M.U.
Một cách ngắn gọn, thay vì đầu tư cho một trung vệ nhiều kinh nghiệm, một tiền vệ trung tâm có khả năng đánh chặn và thu hồi bóng tốt và một hậu vệ cánh có thể chơi ổn định, Ferguson đã bỏ 23 triệu bảng để mang về một chân sút được chú ý và chờ đợi rất nhiều, nhưng có nguy cơ làm rối loạn hàng công vốn đã khá chật chội của ông, trong khi thành công của Van Persie vẫn là một canh bạc đầy mạo hiểm.
Không cần hoảng loạn
Ngay cả khi thất bại trước Everton là hoàn toàn xứng đáng, vẫn có những dấu hiệu đáng mừng cho khởi đầu đáng buồn này với các CĐV áo đỏ.
Trước hết là David De Gea. Chính trong sự dồn ép liên tục và những cơ hội rất rõ ràng cho Everton, thủ thành người TBN đã cho thấy sự trưởng thành thực thụ so với mùa giải vừa rồi. Thật ra, De Gea chơi không tồi trong 1 năm qua, nhưng sự sợ sệt, thiếu tự tin và đôi khi là những sai lầm ngớ ngẩn vẫn xuất hiện. Ở Goodison Park, hình ảnh đó đã biến mất, chỉ còn một người thay thế xứng đáng cho Edwin van der Sar và sau rất nhiều pha truy cản xuất sắc, bàn thua tới như một tất yếu, hoàn toàn không phải lỗi của De Gea.
Shinji Kagawa, tiền vệ kiến tạo người Nhật Bản, cũng mang tới nhiều hy vọng. Cựu cầu thủ của Borussia Dortmund đã hùng hồn bác bỏ lo ngại về khả năng thích nghi với lối chơi thể lực ở Premier League. Những gì mà Kagawa thiếu trong thể hình và sức bền, anh bù đắp hoàn hảo bằng trí thông minh, khả năng tưởng tượng và những tình huống xuất hiện như một bóng ma trong vòng cấm Everton.
Nếu như những người trẻ tuổi mang tới hy vọng, thì ở Goodison Park các gương mặt kỳ cựu cũng đã cất lên tiếng nói của họ. Đầu tiên là Vidic. Một giai đoạn dài chấn thương khiến nhiều người lo ngại cho sự trở lại của anh, nhất là với một hàng thủ vá víu, nhưng dù chưa trở lại với phong độ đỉnh cao, trung vệ người Serbia đã làm đủ để xua tan mọi bất an của các CĐV áo đỏ. Trong sự lúng túng đến tội nghiệp của trung vệ bất đắc dĩ Carrick, Vidic đã một mình đối phó với hai cầu thủ tấn công rất lợi hại của đối thủ, Fellaini và Nikica Jelavic và nếu may mắn một chút, khung thành của De Gea đã có thể đứng vững. Cuối cùng là một tin vui quá cũ: Paul Scholes vẫn còn có thể chơi trọn vẹn 90 phút ở đẳng cấp của một ngôi sao Premier League.
8
Đã 8 mùa giải Premier League trôi qua, M.U mới thất bại trong trận mở màn. Lần gần nhất họ thua trận trong ngày khai mạc là trước Chelsea ở Stamford Bridge mùa 2004-2005, với tỉ số 0-1. Kết quả cụ thể 2012-2013 Everton - M.U 1-0
2012-2011 West Brom - M.U 1-2 2010-2011 M.U - Newcastle 3-0 2009-2010 M.U - Birmingham 1-0
2008-2009 Hull City - M.U 0-1 2007-2008 M.U - Reading 0-0 2006-2007 M.U - Fulham 5-1 2005-2006 Everton - M.U 0-2 2004-2005 Chelsea - M.U 1-0 |
Trần Trọng
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất