15/05/2011 11:59 GMT+7 | Bóng đá Anh
(TT&VH)- Nhà vô địch Premier League mùa giải này có thể không phải là đội bóng tạo được nhiều cảm xúc nhất, nhưng có một điều chắc chắn, họ là đội bóng xứng đáng vô địch nhất.
Mùa giải trước, hy vọng vô địch của M.U chính thức kết thúc sau trận hòa không bàn thắng với Blackburn. Trớ trêu thay, mùa này, họ lại đăng quang cũng sau một trận hòa với Blackburn. Mặc dù đó là trận đấu giúp M.U đăng quang, nó đã nối dài những kết quả không như ý của đội bóng áo đỏ trên sân khách. Khi xa sân nhà Old Trafford, M.U mới thắng được 5 trong số 18 trận cả mùa này (so với 11 trận mùa trước). Những kết quả đó là một phần nguyên nhân dẫn đến sự chỉ trích rằng mùa giải năm nay M.U đăng quang chủ yếu là nhờ sự sa sút của Arsenal và Chelsea.
Đó là một nhận xét quá khắt khe, dù không hoàn toàn phi lý. Rõ ràng mùa giải 2010-2011 là cuộc đua tam mã. Mục tiêu của Manchester City từ đầu đến cuối vẫn là vị trí thứ 4, dù đôi lúc họ vươn lên được cao hơn. Tottenham và Liverpool, với những trục trặc của riêng mình, cũng chấp nhận tụt lại phía sau. Thành tích nghèo nàn 11 điểm sau 11 trận trong giai đoạn chuyển giao năm mới đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hy vọng của Chelsea, trong khi Arsenal chơi thất thường trước các đối thủ yếu, không dứt điểm được những trận đấu mà ai cũng tin rằng họ phải thắng và đã tự bắn vào chân mình không ít lần.
M.U có hưởng lợi từ những sự sa sút đó, nhưng xét một cách tổng thể, bất cứ khi nào cần phải chơi bóng như một nhà vô địch, đội bóng của HLV Alex Ferguson hầu như đều làm được. Hồi tháng 11 chẳng hạn, họ chỉ có một điểm sau trận hòa 2-2 ở sân Aston Villa. Tuy nhiên, kết quả đó đến sau khi M.U đã chơi với quyết tâm khó tin để lật ngược tình thế trước đội chủ nhà đang đầy hưng phấn và đã dẫn trước 2 bàn. Trận đấu đó cũng tạo đà cho chiến thắng 7-1 trước Blackburn ở lượt trận tiếp theo, và lần đầu tiên trong mùa giải, M.U leo lên đầu bảng. Tương tự như thế là những trận thắng ngược Blackpool sau khi bị dẫn trước 2-0 với 3 bàn ở 20 phút cuối, hay ở West Ham vào tháng 4, họ thắng lại 4-2 sau khi bị dẫn trước 2 bàn, với pha ăn mừng gây tranh cãi của Wayne Rooney.
M.U phải thắng trận đó vì vừa thua cả Chelsea và Liverpool, và họ đã làm được. Từ trước đến giờ, Ferguson luôn khẳng định rằng danh hiệu vô địch sẽ thuộc về đội nào chơi ổn định nhất. Về mặt định lượng, M.U đã ghi được nhiều bàn nhất, thắng nhiều trận nhất ở Premier League, họ xứng đáng vô địch nhất, một chân lý thật đơn giản. Về định tính, đội bóng áo đỏ đã thích nghi với việc Rooney không có một mùa giải như ý, việc thiếu một tiền vệ kiến tạo thực sự đẳng cấp và cả chia sẻ lực lượng cho Champions League, mà họ đã vào đến chung kết, tất cả càng cho thấy bản lĩnh của nhà vô địch đích thực.
Không thiếu những dấu ấn đẹp
Có thể M.U mùa này không phải là đội bóng tạo ra được nhiều cảm xúc nhất, nhưng họ cũng đã để lại những dấu ấn đẹp trên sân cỏ. Đó là sự nổi lên của Javier Hernandez, những cống hiến của cây trường sinh Ryan Giggs và những bàn thắng tuyệt đẹp của Rooney, dù chúng có đến hơi muộn. Thật ra, trong vài tháng trước Giáng sinh, M.U đã gặp nhiều trục trặc, kể từ khi họ để mất điểm dù đã dẫn trước 2 bàn cho đến khi có được chiến thắng đầu tiên trên sân khách trước Stoke vào tháng 10, nhưng sự hồi phục và những bước tiến mạnh mẽ sau đó đã thay đổi tất cả.
Một cách dễ hiểu, “cờ bạc ăn nhau về sáng” và càng về sáng, những canh bạc của Ferguson càng mang đến cho ông nhiều thắng lợi. M.U không chỉ là đội duy nhất bất bại ở Premier League cả mùa này, họ cũng đã dẫn đầu bảng xếp hạng trong cả năm 2011, trừ một ngày vào tháng Giêng khi Man City tạm thời vươn lên nhờ đã đá nhiều hơn nhà vô địch 3 trận. Trong vòng 12 tháng, với cảm hứng và sự tự tin nhận được từ Ferguson, M.U đã từ một đội bóng quá phụ thuộc vào Rooney và tỏ ra vô vọng khi vắng anh, thành một đội bóng tấn công đa dạng, với sự tỏa sáng của Dimitar Berbatov, Hernandez và thậm chí cả Micheal Owen, dù cựu tuyển thủ Anh có lẽ đã là người thừa ở Old Trafford. Trong số đó, tiền đạo người Mexico, có giá 6 triệu bảng, xứng đáng được coi là hợp đồng mới xuất sắc nhất mùa giải, nhất là khi đặt anh bên cạnh những thất bại trị giá 50 triệu bảng như Fernando Torres ở Chelsea hay 27 triệu bảng như Edin Dzeko ở Man City.
Một cách ngắn gọn, M.U có thể không phải là nhà vô địch được tất cả mọi người yêu mến, họ chắc chắn là đội bóng xứng đáng vô địch nhất ở Premier League mùa này.
Hải Minh
Con số 573 & 613 Với trận đấu vừa rồi, Ryan Giggs đã lập kỷ lục 573 trận thi đấu tại Premier League, vượt qua cột mốc cũ của thủ thành David James. Nếu tính từ khi giải vô địch Anh chưa chuyển sang Premier League, thì Giggs cũng đã cân bằng kỷ lục 613 trận của cựu danh thủ Steve Perryman 5 Không giành được chiến thắng tại Ewood Park, M.U đã trở thành nhà vô địch giành được ít trận thắng sân khách nhất kể từ sau Liverpool ở mùa giải 1976/77. Đây cũng là mùa giải họ giành được ít điểm nhất khi xa nhà, với 25 điểm, kém xa so với cột mốc 33 điểm trước đó. 26 Với chức vô địch này, Sir Alex Ferguson tiếp tục là HLV xuất sắc nhất trong lịch sử bóng đá Anh với tổng cộng 26 danh hiệu cùng M.U. Trong đó có 2 Champions League, 12 chức VĐQG, 5 Cúp FA, 4 Cúp Carling, 1 Cúp UEFA, 1 Cúp Liên lục địa, 1 Cúp TG các CLB. Đó là chưa kể các giải đấu nửa chính thức như Community Shield (9) và Siêu cúp châu Âu (1) |
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất