(TT&VH Cuối tuần) - Theo quy cách in thơ hồi ấy, dường như các tập thơ ghép chỉ là sự tình cờ, bị ép buộc do tình hình khó khăn. Thế nhưng, tập thơ Hương cây - Bếp lửa năm 1968 đã ghép đúng hai nhà thơ trẻ sau này sẽ trở thành hai cái tên không thể bỏ qua của một thế hệ: Lưu Quang Vũ và Bằng Việt. Thế rồi, tuy thành công đương thời có thể nói là tương đương, nhưng con đường thơ của họ sẽ vô cùng khác nhau. Cho tới khi qua đời, Lưu Quang Vũ không in thêm tập thơ nào nữa, còn tính đến năm 1988, Bằng Việt đã có thêm 4-5 tập thơ.
Anh bộ đội Lưu Quang Vũ năm 1965
Nói một cách công bằng, giờ đây đọc lại những tập thơ cũ của Bằng Việt, chẳng hạn Những gương mặt - Những khoảng trời (1973), độc giả hiện tại rất khó cảm nhận, hình như nó cũ kỹ quá rồi, sức sống không dài lâu như những bài thơ chưa bao giờ in thành tập, thậm chí chỉ được thì thầm vào tai nhau, khi sinh thời của Lưu Quang Vũ, những bài thơ không chỉ được nhớ, được thuộc, mà còn ám ảnh mãi đến tận bây giờ, những Tiếng Việt, Vườn trong phố hay Việt Nam ơi. Đều “đúng lúc” so với thời của mình, nhưng có vẻ như sự đúng lúc của Lưu Quang Vũ hơi nhích ra ngoài vòng mến chuộng của đương thời một chút. Nếu thi sĩ là người đi trước, dù chỉ một chút ít, thì Lưu Quang Vũ hiện thân cho một thi sĩ đúng nghĩa.
Khởi đầu thơ Lưu Quang Vũ thật bình thường, ở lọt thỏm trong cái mỹ cảm thịnh hành của thời ấy, thứ mỹ cảm của sự choáng váng của con người như thể lần đầu tiên nhìn thấy thế giới bên ngoài, “lột xác” và “nhận đường”. Bằng chứng ngôn từ của mỹ cảm này chính là sự dày đặc của các địa danh có thực, nhất là miền Tây Bắc, ở thơ của từ Quang Dũng, Tố Hữu tới Trần Dần, Hữu Loan. Lấy nhan đề bài thơ là Phố huyện hao hao Nguyễn Bính thuở trước của Trường huyện, nhưng Phố huyện của Lưu Quang Vũ còn đâu cái khung cảnh ước lệ em đi phố huyện tiêu điều lắm, mà: Người của Hà Đông tơ lụa/Người vùng sông Đuống, Hương Canh, hay Ai đi Vũ Ẻn, Thanh Cù?.
Nhưng sự vượt thoát ngoạn mục của tâm thức Lưu Quang Vũ đã làm cho mọi chuyện khác hẳn, cái hợp thời của nhà thơ tuổi đôi mươi đã biến thành cái lạc lõng của một người đàn ông mang “mặt buồn như sỏi dưới hang sâu”.
Lưu Quang Vũ có thể không phải là một nhà thơ lớn, nhưng chắc chắn là một nhà thơ rất được yêu mến. Và thuộc vào một nhóm nhà thơ rất đặc biệt, “nhà thơ Hà Nội”, một tập hợp rất không đồng nhất và bao gồm cả những người nhiều khi không mấy dính dáng tới Hà Nội, cái nhóm phải tính đến các nhà thơ như Vũ Hoàng Chương (Ôi đẹp nhất con đường/Cửa Đông về Cầu Gỗ/Nắng đào cây lá vương/Men xuân ngập hè phố) hay Quang Dũng, dù chỉ cần một câu duy nhất: Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm.
Lưu Quang Vũ cùng cha mẹ tại Việt Bắc năm 1949
Tiếng lòng của Lưu Quang Vũ, và càng ngày điều này càng đúng hơn, đồng cảm với tiếng lòng của rất nhiều con người. Nó vừa phải, nó da diết và nhiều khi bực bội, nhưng vừa phải, đúng như tâm hồn người này có thể trông chờ từ tâm hồn một người khác. Không kiêu kỳ như Với bàn tay ấy trong tay của Xuân Diệu, Lưu Quang Vũ chỉ giản dị: Phút đưa nhau ta chỉ nắm tay mình/Điều chưa nói thì bàn tay đã nói/Mình đi rồi hơi ấm còn ở lại/Còn bồi hồi trong những ngón tay ta (Hơi ấm bàn tay), và khi động tới nỗi đau, ông chỉ nói thế này: Đôi mắt to nóng bỏng/Nói chi lời tàn nhẫn để anh đau (Mắt của trời xanh).
Các cảm giác trong thơ Lưu Quang Vũ cứ lồng vào nhau thật đẹp và ăn thật sâu vào tâm tưởng chúng ta. Cái nồng ấm buồn (Trao cảm thương hai bàn tay nắm chặt - Hơi ấm bàn tay) và hoang lạnh vui (Rối rít trong lòng một nỗi em em - Vườn trong phố), đó là hai món quà nhỏ mà Lưu Quang Vũ tặng lại cho thơ, mà thơ Lưu Quang Vũ tặng lại cho kho tàng cung bậc cảm xúc của chúng ta. Bài két: "Người đàn bà không có tên" trong thơ Lưu Quang Vũ
Festival Phở năm 2025 diễn ra từ ngày 18 đến 20/4/2025, tại Hoàng thành Thăng Long (Hà Nội) nhằm quảng bá hình ảnh "Phở Hà Nội" được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, góp phần phát triển lĩnh vực Công nghiệp văn hóa ẩm thực Thủ đô.
Từ đầu tháng 4, lâu đài Grand-Bigard, viên ngọc kiến trúc của vùng tiếng Hà Lan, Flanders của Bỉ, lại trở thành tâm điểm thu hút hàng chục nghìn du khách với lễ hội hoa mùa Xuân danh tiếng: Floralia Brussels, lần thứ 21.
Hậu vệ trẻ Leny Yoro của MU đã khiến người hâm mộ và giới chuyên môn phải trầm trồ khi thực hiện một pha tắc bóng bằng đầu đầy dũng cảm trong trận tứ kết lượt về Europa League gặp Lyon.
Chủ tịch Ủy ban Phát triển quyền lực mềm Thái Lan Surapong Suebwonglee gần đây cho biết một dự thảo luật thúc đẩy quyền lực mềm sẽ sớm được đệ trình lên nội các, trong khi Cơ quan Văn hóa sáng tạo Thái Lan (Thacca) dự kiến sẽ được ra mắt vào quý đầu tiên của năm 2026.
Hơn 130 sinh viên quốc tế trên khắp nước Mỹ đã tham gia một vụ kiện liên bang cho rằng chính quyền Tổng thống Donald Trump hủy bỏ thị thực của họ một cách bất hợp pháp, gây nguy hiểm cho tình trạng pháp lý của họ tại nước này.
IU đã khiến trái tim người hâm mộ rung động khi thẳng thắn chia sẻ quan điểm về tình yêu và hôn nhân, khẳng định chỉ một tình yêu sâu sắc như trong bộ phim Netflix - Khi cuộc đời cho bạn quả quýt - mới khiến cô nghĩ đến chuyện trăm năm.
Tin nóng thể thao sáng 18/4: VTV Bình Điền Long An quyết tâm tạo dấu ấn tại cúp châu Á; Cờ vua Việt Nam hướng đến World Cup; Onana gây tranh cãi vì ăn mừng khiêu khích CĐV Lyon
Họ là hai ngôi sao tấn công lớn nhất của bóng chuyền nữ Việt Nam hiện tại. Bích Tuyền (sinh năm 2000) trẻ và sung sức hơn Thanh Thúy (1997) nhưng không phải cứ trẻ khỏe hơn là chắc chắn sẽ thành công hơn.
Cúp điền kinh Tốc độ Thống Nhất 2025 khép lại chiều 17/4 trên sân vận động Quận 8 (TP.HCM), đánh dấu hai ngày tranh tài sôi động với gần 495 VĐV đến từ 38 tỉnh, thành, ngành tham dự. Chủ nhà TP.HCM đã xếp sau Công an nhân dân ở bảng xếp hạng toàn đoàn.
Khi trận lượt về tứ kết Champions League với Bayern Munich khép lại, hơn 7 vạn cổ động viên Inter trên sân San Siro bắt đầu hát “Pazza Inter, amala” (Inter điên rồ, hãy yêu họ), một bài hát nổi tiếng và được yêu thích bậc nhất trong giới hâm mộ đội áo sọc xanh-đen.
Đền Nezu gần 1.900 năm tuổi ở quận Bunkyo, thủ đô Tokyo (Nhật Bản) nổi tiếng với Lễ hội hoa đỗ quyên - một trong các lễ hội hoa mùa Xuân được đón chờ nhất trong năm ở Nhật Bản.
Như TT&VH đã đưa tin, lấy cảm hứng từ sử thi Dam Săn (hay Đăm San, Đăm Săn) và từ nguồn mạch văn hóa đậm đà bản sắc Tây Nguyên, nhà biên kịch Hồng Hoa cùng nhạc sĩ Nguyễn Cường đã thổi một luồng gió đương đại vào huyền thoại, mang đến một trải nghiệm nghệ thuật đa giác quan đầy ấn tượng qua vở ca kịch "Khát vọng Dam Săn", diễn ra cuối tuần qua tại Nhà hát kịch Hà Nội (42 Tràng Tiền).
"Cu li không bao giờ khóc" của đạo diễn Phạm Ngọc Lân đã xuất sắc giành giải Phim hay nhất tại Liên hoan phim châu Á lần thứ 22 (Asian Film Festival – AFF22), diễn ra tại thủ đô Rome, Italy từ ngày 8-16/4.
U17 Hàn Quốc đã trải qua một trong những trận thua cay đắng nhất lịch sử khi bị gỡ hòa ở phút 90+9 và gục ngã trên chấm luân lưu trước U17 Saudi Arabia tại bán kết U17 châu Á 2025. Trong khi đó U17 Uzbekistan thắng thuyết phục Triều Tiên để vào chung kết.
MU đã có một hiệp 2 siêu tệ trước Lyon. Họ dẫn 2 bàn và thậm chí chơi hơn người nhưng vẫn bị Lyon khiến cho toát mồ hôi hột. Từ tận cùng sự thất vọng, họ ngược dòng thắng nghẹt thở để giành vé vào bán kết Europa League.